Có lẽ lúc này nói ra vẫn V truyền buồn trẳng thể đối thày dẫu có đáng cay nhưng anh vẫn ở đây bước trên con đường những điều quen thuộc làm lòng thấy thêm nhớ thường em đang sống sao xa anh thế nào qua đi vài năm vẫn thế anh vẫn bận tâm như thế không quên được em suy tư hàng đêm chìm trong kỷ niệm ấm em đôi ba dòng thư anh viết em đi rồi em đâu bí hi nhưng thói quen ân cần vỗ dưng tan dần người có hay bao lần chờ cho tiếng mưa về ươm Màu Nắng cho bỗng em tìm anh chiều Phác người đi mở rồi lời yêu đánh dời Chờ em chờ đến bao giờ gặp nhau lúc ta còn đang lm ta gặp nhau lúc tim này đang vụn vỡ đánh ôm nỗi buồn đánh buông cánh tay dù đau đến như [âm nhạc] vậy [âm nhạc] đôi ba dồng thư anh viết em đi rồi Em đâu biết những thói quen ân cần bỗng dưng tan dần người có hay báo l chưa cho tiếng mưa về em màu nắng chưa Cho báo thê tìm anh chiều vắng người đi mất rồi lời yêu đánh rời Chờ em chờ đến bao giờ gập nhớ lúc ta còn đang làm la gặp nhau lúc tim này thang vùn vã đành ôm nỗi thườn đành buông cánh tay Dù đâu đế như vậy chờ cho tíng về ương màu nắng chờ cho bóng em tìm anh chiều phắc ngườii đi mấtt rồi lời yêu đánh rời Chờ em chờ đến bao giờ gặp nhau lúc ta còn đang lầm lá gặp nhau lúc tin này thang vụn vỡ đánh ôm nỗi buồn đánh buông cánh tay Dù đâu đến như vậy [âm nhạc] [âm nhạc] ah