Đừng buông bỏ số phận vì không hài lòng với cách thượng đế phân vai Đừng nói những lời cay nghiệt 1 khi cho đi, không được nhận lại Cho dù đời là vở kịch dài, ta là vai chính cả bi lẫn hài Điều duy nhất mà ta cần làm…là bảo tâm trí nhẫn nại. Trước ngày chạm tới điều hoang đường, ai cũng là đứa trẻ đáng thương Cuộc đời dạy ta phải can trường. trước lúc được nhận những lời tán dương Dù là làm công hay làm chủ, vừa đủ sống hay lam lũ Chỉ có những người thiếu sự ngoan cường mới đi cầu xin lòng khoan nhượng Những ngày gian khổ phải kiên định, nên cẩn thận hơn lúc trên đỉnh Giá trị luôn nằm ở bản thân, không nằm ở thứ khoác lên mình Quân tử đừng chấp kẻ hạ đẳng, ngay thẳng thì chẳng cần biện minh Mọi thứ đang có sẽ cuốn theo gió nếu tâm không giữ được điềm tĩnh Xã hội càng phát triển càng thích điều giả tạo Mái ấm thiếu vắng hạnh phúc khác gì nhà lao Mặc cho cuộc sống hạnh phúc đâu khổ ra sao Trên đời này mãi mãi vẫn chẳng có gì chắc chắn trừ thuế, cái chết và quả báo Phải có những ngày đi qua gió sương Nếm trải mọi loại tổn thương Mới thấy cuộc đời vốn vô thường Cố chấp bao lâu rồi cũng phải quên Đâu ai ở mãi bên… Giang tay ta ôm mình trước gương Vỗ về tháng năm lầm đường Kẻ khôn ngoan biết chọn điểm rơi mà liều lĩnh Người vĩ đại không ép tất cả phải hiểu mình Ai rồi cũng phải trải qua 1 thời điêu linh Trước khi bề trên ban cho cơ hội được siêu sinh Muốn 1 lần được đứng đầu bảng phải trải qua nhiều lần muốn đầu hàng Không có nghịch cảnh hoài bão khó lòng vững chãi khi hướng đến sự cầu toàn Phải có những ngày cơ hàn mới biết trân trọng từng đồng khi được giàu sang Chiếc gương là thứ đáng tin duy nhất khi những bí mật cần được bầu bạn Không bao giờ được đầu hàng ! nếu muốn trở thành nhà cầm quân Con sói đầu đàn chỉ nên cất giọng khi những nghịch lý đã thấm nhuần Không uỷ mị, trước thị phi, luôn tỉ mỉ, trong suy nghĩ, có bi luỵ, vẫn lí trí Trước khi đi… Cảm ơn lòng người đã dạy ta 3 bài học sau những lần lỡ dại Nên học cách sống 1 mình bởi vì không phải ai đến cũng ở lại Đứa trẻ trong ta sẽ chỉ trưởng thành khi được trực chiến với sợ hãi Sống hay chết thanh thản nhất là ngoài gia đình ta không nợ ai Sẽ có lúc nước mắt lưng tròng Bởi những thứ ta luôn trân trọng Dẫu bao nhiêu hy sinh trong lòng hoài công… ta vẫn phải sống Giấu kín tâm tư thật thà Giữa dòng đời toàn dối trá Từng ngày tự mình gượng dậy bước qua Trước lúc giấc mơ lìa xa (Phải có những ngày đi qua gió sương) Phải có những ngày đi qua gió sương Nếm trải mọi loại tổn thương Mới thấy cuộc đời vốn vô thường Cố chấp bao lâu rồi cũng phải quên Đâu ai ở mãi bên… Giang tay ta ôm mình trước gương Vỗ về tháng năm lầm đường